Sự khác biệt giữa Tương quan (Correlation) và Hồi quy (Regression)

Tương quan và Hồi quy là 2 phân tích khác biệt nhau. Tương quan là phép phân tích cho phép chúng ta biết mối quan hệ giữa 2 biến không có sự phân biệt độc lập và phụ thuộc. Trong khi đó, phân tích Hồi quy dự đoán giá trị của biến phụ thuộc Y dựa trên giá trị đã biết của 1 hay nhiều biến độc lập.

1. Tương quan

– Mục đích của tương quan là tìm ra một con số biểu thị mối quan hệ giữa 2 biến A và B với nhau.
– Tương quan phản ánh mức độ liên kết hay độ mạnh trong sự liên kết giữa biến A với biến B. Nếu sự thay đổi của biến A sẽ kéo theo sự thay đổi của biến B và ngược lại. Tương quan là mối quan hệ 2 chiều, A với B cũng như B với A, hệ số tương quan của A đối với B bằng với hệ số tương quan của B đối với A.
– Trong tương quan, khi 2 biến A và B di chuyển cùng hướng, tức A tăng sẽ làm B tăng và ngược lại B tăng làm A tăng, 2 biến này sẽ được coi là có tương quan dương. Nếu 2 biến di chuyển theo 2 hướng khác nhau, A tăng làm B giảm, hoặc B tăng làm A giảm, 2 biến sẽ có tương quan nghịch. Lượng thay đổi của X bằng lượng thay đổi của Y.
– Không có sự phân biệt biến độc lập và biến phụ thuộc, vai trò của A và B là như nhau.
– Tương quan là sự xem xét mối quan hệ giữa từng cặp biến với nhau.

2. Hồi quy

– Mục đích của hồi quy là đi tìm một phương trình mà khi biểu diễn nó trên đồ thị, chúng ta có một đường thẳng phù hợp nhất và ước tính được biến phụ thuộc Y dựa vào những thay đổi của biến độc lập X.
– Hồi quy phản ánh sự ảnh hưởng của việc thay đổi giá trị của biến độc lập X lên biến phụ thuộc Y. Chúng ta sẽ đi ước tính Y dựa vào những giá trị của X. Hồi quy là mối quan hệ 1 chiều từ X lên Y. Hệ số hồi quy sẽ khác nhau nếu đổi X thành biến phụ thuộc, đổi Y thành biến độc lập.
– Trong hồi quy, việc tăng X làm Y tăng nghĩa là biến X có sự tác động thuận chiều lên Y. Nếu X tăng làm Y giảm nghĩa là biến X có sự tác động nghịch chiều lên Y. Lượng thay đổi của X không bằng lượng thay đổi của Y.
– Có sự phân biệt biến độc lập X và biến phụ thuộc Y, hồi quy chỉ xem xét sự tác động của biến độc lập lên biến phụ thuộc.
– Hồi quy có thể xem xét sự tác động của nhiều biến độc lập lên 1 biến phụ thuộc.